Gần đây có nhiều bạn không quen pm qua facebook hỏi về nơi mua film 135. Theo như tìm hiểu và update gần đây thì hình như các film giá rẻ thường thấy như Kodak colorplus, Uxi … hiện đang không còn bán nhiều, nếu có thì giá lên tới 40-45k/cuộn, những người bán trên mạng thì lẻ tẻ và cũng không phải lúc nào cũng còn hàng. Thực ra các bạn hỏi tôi thì hơi phí thời gian vì phải tới 2 năm nay tôi chưa mua 1 cuộn film nào. Đơn giản là cách đây 2 năm khi giá film 135 rẻ tiền có 23-25k/cuộn thì tôi đã mua đủ dùng cho vài năm liền. (Nghĩ thì nhiều chứ 10 cuộn có 250k, bằng vài bữa cafe ăn tối chứ mấy mà 10 cuộn thì trước sau gì dùng cũng hết)
Nhân tiện vụ này nói sang tương lai của vụ chơi ảnh film là thế nào.
Năm 2010-2012 ở HN có lẽ là lúc trào lưu film lên cao. Tôi nhớ lúc đó film bán la liệt, máy bán nhiều như đồng nát, rollei leica hassy đủ cả, chả thiếu máy gì mà chọn. Lab tráng film mọc ra la liệt, phần lớn là các cá nhân chịu đầu tư để mở lab tráng. Tráng slide, tráng đen trắng, đủ cả.
Tới năm 2013 là năm trào lưu film đi xuống mạnh. Do kinh tế nói chung khó khăn, mọi người không còn mua film chụp xông xênh như ngày trước. Máy film mua từ năm 2010-2012 giá đắt giờ bán lại giá thấp thì không ai chịu bán, bán cao thì không ai chịu mua. Ít người chơi thì cũng ít người bán film. Ít người bán film thì cũng dần ít người tráng đen trắng, slide dịch vụ nữa vì mất công bảo quản thuốc, làm ít thì lợi nhuận không bõ công làm.
Và năm 2014 tôi nghĩ cũng chả khác gì.
Nên chắc chúng ta còn chơi ảnh film thong dong thế này được 2 năm nữa.
Vào năm 2016-2017 có lẽ thế giới vẫn có film để mua và chụp, nhưng ở HN do việc nhập film bán không đem đủ lợi nhuận xứng đáng với công, các film tăng giá dẫn tới mọi người mua film sẽ khó khăn hơn rất nhiều.
Vì mua film khó khăn nên chụp cũng hạn chế, số lượng và chủng loại đều ít hơn.
Vì ít người chụp hơn nên các lab sẽ đóng cửa dần vì không đủ khách hàng để duy trì hàng tháng, lab nào còn mở có lẽ cũng giảm dần chất lượng do khách ít dần, làm không còn mẫn cán như ngày trước nữa.
Vì lab không còn nhiều và giữ chất lượng tốt thì người ta chơi film cũng sẽ ít hơn và lại tiếp tục cái vòng luẩn quẩn trên.
2 năm nữa có lẽ những người chơi vì trào lưu sẽ hết hẳn do film chẳng còn giá tốt, khó mua, lab thì cũng ít. Sẽ chỉ còn lại những người chơi vì đam mê lâu và thu nhập khá, giải pháp hợp lý nhất có lẽ vẫn là tự tráng và mua máy scan. Những người nào hiện tại chỉ chơi film vì trào lưu có lẽ sẽ chuyển sang một phương tiện khác có lẽ là smartphone.
Vậy 2 năm tới chúng ta làm gì?
Tôi không biết mọi người thế nào chứ tôi vẫn chụp ảnh số. Không như nhiều người khác tôi chơi ảnh film vì nó là một nét văn hoá, một loại trải nghiệm riêng của cuộc sống, chứ tôi không chơi film vì ảnh film đẹp hơn ảnh số. Tất cả những gì film làm được thì hầu hết số cũng có cách làm được, những ai cho rằng film chụp đẹp hơn số thì chẳng qua họ không biết làm. Tôi chơi film vì thích cảm giác cầm vào chiếc máy nhỏ nặng, mát rượi lòng bàn tay, ảnh film ngộ ngộ lạ lạ, và tôi tin vấn đề này trong 2 năm tới thiết kế máy số cũng đạt được. Tiêu biểu nhất hiện nay rất nhiều hãng làm ra những chiếc máy số có thiết kế vỏ của máy film, như Olympus OM-D E-M5, Fujifilm X-T1, Nikon Df… Tôi nghĩ chắc thời gian không xa mọi người dùng phổ thông cũng sẽ chuyển sang những hệ máy nhỏ gọn thiết kế tốt như vậy hơn là những chiếc DSLR nặng nề cồng kềnh hiện nay.
Rollei tôi vẫn sẽ giữ lại, dù sao hiện nay tôi vẫn tự tráng và xoay sở vụ scan được nên tương lai chắc vẫn vậy, và tôi cũng không quên tích trữ film 120 đủ cho 2 năm tới. Bạn tôi cũng đồng ý là tương lai bộ gear chỉ nên rút gọn lại một chiếc như E-M5 và Rolleiflex là đủ, và không quên mục tiêu tích đủ film 120 slide negative các kiểu đủ cho 5 năm chụp rồi mới được lấy vợ :))
Hi vọng film vẫn sống khoẻ sống mạnh.
P/s: xin hẹn mọi người mùa hè năm 2016 sẽ có một entry khác về vấn đề này để xem có thực sự 2 năm sau việc chơi film có như dự đoán trên không (hi vọng là không).
56 Comments
cuối cùng anh vẫn không nói anh đã mua được phim 120 ở đâu dù tôi không dùng phim đó, thật là bi kịch. Tôi cũng mua phim Kodak đủ dùng 1 năm nay nhưng bây giờ đang hết và cũng đi tìm để stock up!
thế là film sắp chết và chúng ta, những kẻ chơi film sắp chết hết thật!
anh có bổ sung nào để cứu sống mọi người không? trễ còn hơn không? tôi ở Sài Gòn.
Film “có thể” sẽ chết vào một ngày nào đó trong tương lai, nhưng chắc chắn là sẽ không thể chết được trong một, hai năm tới. Đối với những người chụp film, ai chỉ là hùa theo trào lưu thôi thì sẽ chết dần trong hoàn cảnh như hiện tại. Còn những người chụp film vì đam mê, yêu thích thực sự, không phải hùa theo phong trào thì kiểu gì cũng sẽ tìm được cách sống tiếp.
Hi anh Nhàn Văn, tôi viết bài này không phải về vấn đề mua film ở đâu nên tôi chả thấy có gì bi kịch khi không nhắc đến việc đó cả.
Film chết còn người chơi film vẫn sẽ sống anh ạ. Chơi film đã có chữ “chơi” thì phải vui, còn nếu chơi mà cực nhọc tìm mua film, tráng vất vả, ảnh không ưng… thì đâu gọi là “chơi” nữa. Film có chết ta vẫn còn văn hoá của việc chơi film vẫn còn đó. Người yêu film vì đam mê và sở thích luôn có cách giữ gìn được văn hoá này.
Theo tôi thì nếu mọi người vẫn muốn chụp film thì có lẽ chỉ duy mỗi cách là stock film như anh đang làm. Còn thực sự muốn “chơi” mà vẫn vui thì phải đẩy được phong trào lên, phải có ai đó đi đầu, kích nổ cho phong trào (như hồi năm 2009-2010 đã làm) thì cả guồng máy sẽ lại quay, bán film có nhiều người mua thì khắc có thêm nhiều người bán, nhiều người bán sẽ lại nhiều người chụp và nhiều lab tráng, và chúng ta vẫn sống được tiếp thôi.
À, đó là tôi thất vọng chứ anh thì không, rõ ràng là như thế mà.
Đó là tôi mong chờ người khuấy động phong trào chơi film như anh (may ra) chỉ vài thứ. Nếu không có cũng không sao, sẽ có cái khác, người khác, ngày khác, vui khác.
Chúc anh vui khoẻ!
Xin đính chính: tôi là phụ nữ.
Film is not dead……
Thưa bác chủ topic, thật tình là mình không biết bạn chơi film từ lúc nào, và hình như bác cũng nhìn khá phiến diện về tình hình phim ảnh quá.
thứ nhất: xin thưa,ngoài các dealer Hà Nội, trong HCM có Croplab, Minh trí camera và một số dealer khác đủ phim cho bạn chụp hang chục năm đấy. riêng tôi, nếu 3 ngày bác chụp 1 cuộn thì hiện film của tôi đủ cho bác chụp 20 năm đấy.còn mà gom lại hết chắc đủ bác chụp cả đời.
Thứ 2:Những gì theo trào lưu thì sớm đến sớm đi thôi. Ai nghĩ là làm film, bán film sẽ giàu, thì xin thưa, những dealer như chúng tôi cũng chỉ là những con nghiện film ảnh, và làm vì yêu thích và đam mê thôi. giá film được bán trên thế giới như thế nào các bạn chơi film dư biết. chúng tôi chỉ bán nhỉnh hơn để bù cho những rủi ro kinh doanh như chi phí, tồn vốn….. điều chũng tôi muốn là người chơi không còn khó khan khi tìm mua film nữa, từ đó phong trào sẽ ổn định hơn, người chơi cũng yên tâm hơn.
Thứ 3: bác có biết về thú chơi âm thanh không??? hồi đĩa CD ra, rồi mp3 ra đời cũng đã có người cho rằng thời của analog truyền thống đã hết, sẽ không ai còn dung. Nhưng rõ rang,analog vẫn là lựa chọn cho những âm thanh cao cấp. Film cũng vậy. Digital rất lợi thế trong việc chụp nhanh và tiện dung, dung pro thì phù hợp cho nhiếp ảnh thương mại, dòng bình dân thì cho người dung cá nhân, that sự vô cùng tiện ích. nhưng chất ảnh trong phim vẫn được người chơi hay cao cấp hơn là các nhiếp ảnh gia nổi tiếng luôn tìm kiếm. hiện tại, trên thế giới đang có 1 số công ty đang cố gang khôi phục lại việc sản xuất film để đáp ứng cho nhu cầu đó.
cuối cùng: xin lỗi bác cho mình nói 1 câu dễ mất lòng: bác chả biết gì về film cả,kiểu như bác là thu âm phòng thu cao cấp rồi nén MP3 lại để nghe vậy. Bác cứ chụp film, rồi dung scanner thì có khác gì dùng digital 1 cách phức tạp hơn. đó chỉ là cách để anh em trải nghiệm thôi, chưa phải gọi là chơi film đâu. khi nào bác tự tay rọi ra những bức ảnh, rồi để nó bên cạnh các bức ảnh in từ digital, bác sẽ thấy nó khác thế nào.
Thế thôi nhé, bác cứ nghĩ là film sẽ chết, vì đam mê của bác đang chết. Nhưng không phải l chúng tôi, những người mê film ảnh.
P/S: quên nữa, chụp phim có thể là trải nghiệm, nhưng không phải văn hóa, film ảnh chỉ là công cụ, văn hóa là cái thứ bác chụp ra ấy.
Chào bác Kho Phim Ảnh,
Em mới chơi film từ 2008, cũng chẳng nhiều nhặn gì nhưng cũng có tí hiểu biết nên viết lách chơi. Xin trả lời bác như sau:
Thứ nhất: bác và các dealer khác có film thì sao? Bác nói đủ film em chụp 20 năm, vậy bác có bán được phim cho người chơi cả nước VN này liên tiếp 20 năm nữa không? Em thách bác luôn. Nếu từ giờ tới suốt 20 năm nữa bác vẫn liên tục bán film Em sẽ vào tận SG mời bác cơm nước rượu bia thả phanh xin lỗi đàng hoàng. Bác có cung nhưng chắc gì xã hội có cầu. Bác cứ nhìn xưa và nay cái cầu về film đã giảm hẳn rồi, SG chỗ bác em ko rõ nhưng HN là rất rõ rệt (vui lòng đọc kỹ, bài trên em viết ở bối cảnh HN).
Thứ hai: bác đọc lại bài trên, em nói là những người chơi vì trào lưu thì sớm đến sớm đi, nhưng những người chơi đam mê sẽ tìm được cách. Bác cứ nói là làm vì đam mê, bán phim giá tốt cho cộng đồng chơi. Bác có thể đam mê, em tin bác làm việc không vì tiền, nhưng dealer khác bác biết rõ cái bụng họ chăng? Tư duy của em là đã là kinh doanh thì phải có thu nhập phù hợp với thời gian bỏ ra, chỉ có đam mê chẳng đủ để làm gì được lâu dài. Còn bác thích tư duy có thể kinh doanh bằng đam mê thì tuỳ bác, em có kêu gì đâu?
Thứ ba: em không chơi âm thanh dù em rất thích do điều kiện kinh tế không đảm bảo, nên mấy cái bác nói về âm thanh em không bàn (do ko phải lĩnh vực của em). Về ảnh digital thì thế này, ai bảo bác digital chỉ dùng làm sản phẩm bình dân? Vậy những thứ như Hasselblad H5D chả lẽ để cho trẻ con dùng? Sản phẩm nào cũng có ưu điểm của họ, film tốt thật, em không phủ nhận, ngược lại em còn hiểu rõ điều đó chắc cũng chẳng kém bác, nhưng một thứ tốt không có nghĩa nó không thể thay thế và trường tồn mãi. Người pro họ đâu có ngu, họ chẳng quan trọng film hay số, họ quan tâm tới sản phẩm đầu ra của cái nào đáp ứng được nhu cầu của họ phù hợp với khoản tiền đầu tư và quỹ thời gian. Và ngẫu nhiên với một số người film là thứ đảm bảo nhiều nhất trong các yếu tố đó, với người khác digital lại là lựa chọn hoàn hảo. Bác mới chỉ chăm chăm nhìn vào mảng film, nhìn vào mấy ông nổi tiếng chụp film, chứ mảng digital cũng chẳng ít người tài.
Cuối cùng: vâng em con gà thôi, em chẳng hiểu gì về film. Em chơi vì bản thân em, em viết vì bản thân em. Em không viết tuyên ngôn, không viết báo chí, không viết tiểu thuyết cho mọi người đọc. Em viết tất cả mọi thứ ở đây là vì em và chỉ vì bản thân em mà thôi. Em không phải người tốt như bác làm mọi thứ vì cộng đồng, vì film ảnh. Ai đọc được cái bổ ích cho họ ở đây thì họ nán lại, không thì coi như bèo nước gặp nhau, em cũng chẳng quan trọng.
Nếu bác nói về vụ rọi ảnh thì bác nhầm, em đã rọi ảnh từ 2008 và thỉnh thoảng vẫn rọi ảnh. Em đã rọi ảnh cùng lúc với thời điểm em chơi film, cuộn film đầu tiên trong đời em được rọi chứ không phải scan, từ lúc HN kham hiếm người chơi tới nỗi em phải đi xin từng ít giấy về, tự pha thuốc đểu để chơi tới ngày mua máy tốt, lens tốt và đồ rọi tử tế. Em rọi từ cái ngày còn là sinh viên phải bê chậu nước lén lút trong nhà ban đêm, tự ôm đèn đỏ bàn thờ để làm trong phòng ngủ vì sợ ảnh hưởng gia đình. Em hiẻu rất rõ việc rọi và việc scan hơn thua nhau như nào nên bác đừng nói thế :)).
Chắc bác không hay theo dõi blog của em từ 2009, nếu bác là độc giả thường xuyên bác sẽ biết em luôn đề cao tới tới trải nghiệm của việc cầm máy chụp, ảnh đẹp xấu em ít khi bàn vì em không phải chuyên gia, em chơi cho em vui, và em vui ở cái công đoạn chụp, chứ không phải công đoạn bình ảnh như bác. Quan điểm khác nhau nên xin thôi bàn tại đây.
Em thấy bác tài thật, bài blog này là một sự phỏng đoán cho tương lai, phỏng đoán có đúng có sai tuỳ theo cái lý lẽ bác lựa chọn để nói. Vậy mà bác cũng phải nóng người sồn sồn lên vào đây tranh cãi về vấn đề film và digital :)). chả lẽ cứ ai có phỏng đoán gì khác với ý bác là bác phải vào cãi lại bằng được? =))))
P/s: cái cuối bác nói làm em phải lục lọi lại ý nghĩa của từ “văn hoá”. Mời bác tra lại từ điển nhé, “chơi ảnh film vì nó là một nét văn hoá” là em dùng từ chính xác bác nhé. Với bác cái chụp ra gọi là văn hoá nhưng với em việc chơi ảnh là văn hoá và nó chẳng có gì sai với khái niệm cả. Nói như bác bát phở là văn hoá nhưng hành vi giúp đỡ người khác không là văn hoá?
Thưa bác Kho Phim Ảnh, thấy bác có bình luận như trên, cá nhân mình thấy có điểm đồng tình. Tuy nhiên cũng như có một số điểm không đồng tình, cho nên mình cũng xin được có chút bình luận.
Mình chụp films cũng vài năm, chắc bắt đầu cũng khoảng cùng thời gian với bác Dat Tran ở đây (không tính thời gian khi bé chụp Konica, Kodak Gold… vì không phải là nghiêm túc hẳn). Mình chụp films ban đầu vì thích những chiếc máy films, vì có cơ hội được dùng nhiều loại máy films khác nhau; sau đó vì tò mò và đam mê nên dần tìm hiểu sâu thêm về ảnh films và kĩ thuật nói chung. Mình chỉ chụp films, đa phần là film màu, từ expired films 14k/roll từ cách đây 3 năm cho đến h slide $14/roll cũng có. Nếu nói về số thì chỉ có dùng một chiếc máy point-and-shot đơn giản để phục vụ cho các mục đích gia đình, cũng như về tính tiện lợi. Về rọi thì mình chưa có điều kiện cũng như khả năng để thử bao giờ, cho nên mình cũng không dám bàn đến. Mình có một vài ý kiến như sau:
Thứ 1: mình nhận thấy là bác có vấn đề với việc đọc hiểu. Ở đây bác Dat Tran không nói đến việc films sẽ chết hay không chết, hay là chụp số hay chụp films, mà chỉ đơn giản là đưa ra quan điểm, cũng như nhận định cá nhân về việc chụp film trong thời điểm quá khứ, hiện tại và tương lai (cụ thể là tại HN). Mình có cùng quan điểm với bác Dat Tran, cũng như đã có comment ở trên (comment thứ 2, mình không muốn copy-repost lại). Mình thấy bác có vẻ là người đam mê, muốn tìm cách giúp những người chơi film khác, giúp ổn định phong trào chơi film ở VN hiện nay. Đây là một điều tốt, bác thể hiện bằng hành động cụ thể. Còn đối với mình, cũng như bác Dat Tran, đam mê không nhất thiết cần phải thể hiện ra giống như cách bác đang làm. Mình đam mê mình có cách thể hiện khác, cụ thể bằng việc thành thật với chính bản thân mình, đối với mình là ko chơi hời hợt trào lưu, cũng như không đi đả kích người khác.
Thứ 2: bác có nhắc đến vấn đề dealer, mình nhớ thời vài năm trước có bác UMN trên xóm (thời còn xôm) là ở trong SG và hay đánh expired fuji films bảo quản từ kho lạnh MT ra cho anh em chụp films cả nước. Thời đó chụp films rất hào hứng, ai cũng có films để chụp, để trải nghiệm. Còn ở ngoài HN thì chính bác Dat Tran đây là người giúp mọi người khác đặt mua films và các phụ kiện ảnh ọt từ Mỹ, từ ColorPlus đến Ektar Portra đủ cả, nếu bác có chơi từ thời đó và có mua films của bác Dat Tran thì cũng biết là giá cả chênh không đáng bao nhiêu, cũng chỉ phí tổn các thứ, mỗi một đợt hàng chắc lãi tính ra được 2 3 rolls gọi là film chụp cho bản thân, nhưng không có nghĩa là không có lãi. Bác Dat Tran là người có cung, nhưng tất nhiên cũng phải có cầu từ phía các bạn chụp films khác thì mới lấy về. Và ai thì cũng có ngân sách giới hạn, nhất là ở nước nhà, nơi mà giá vài boxes film tốt cũng có thể tính tiền triệu. Chính vì vậy ít khi mọi người có điều kiện tích hẳn cả trăm rolls các loại để vừa chụp vừa bán cho các bạn khác được. Về vấn đề có một số công ty đang cố gắng vực dậy việc sản xuất films, đúng là như vậy, nhưng bác có biết là 2 ông lớn Kodak và Fujifilm vẫn đều đặn discontinue film không, gần đây nhất là Kodak ngừng BW400CN, lí do đơn giản vẫn chỉ là “cầu” không đủ cho “cung”. Chả riêng mỗi BW400CN, cả dòng Ektachrome, rồi Sensia, Astia… cũng đã bị discontinued hết với cùng lí do.
Thứ 3: bác có nhắc đến việc chơi “âm thanh”, cái này thì mình có ý kiến như sau: bác chơi “âm thanh” vì bác thích nghe nhạc hay bác thích thiết bị? Vinyls hay CDs hay MP3s nó cũng chỉ là một dạng “công cụ” đưa người nghe tới “nhạc”. Đối với mình, được nghe nhạc là mình thích rồi. Theo như bác comment thì mình hiểu là bác có vẻ nhấn mạnh vào việc thiết bị. Cụ thể là âm thanh analogue thì hơn digital bây giờ, cũng như ảnh films thì hơn ảnh digital. Cá nhân mình vẫn mua và dùng CDs do chất lượng âm thanh mà nó mang lại (khi đi kèm những cái khác nữa). Nhiều khi tìm mua CD cũng khó vì h nhiều nhóm mình nghe lại phát hành theo kiểu digital download. Vinyls thì một số nhóm Indie mình nghe không có phát hành, cho nên cũng chả mua được (lại vấn đề nhu cầu có nhưng chả có ai phát hành). Tuy nhiên khi đi ra ngoài mình không thể vác theo CDP được, vậy là mình vẫn cần tới MP3s. Xét cho cùng, films hay số, cũng như âm thanh analog hay digital đều phụ thuộc vào khả năng và nhu cầu của mỗi cá nhân, không có ai là hoàn toàn sai cũng như hoàn toàn đúng. Chụp films nhưng dùng scanner thì là chơi hời hợt? Phải rọi thì mới thực sự là chơi có đam mê? Bác có hệ thống âm thanh tốt, nhưng nó sẽ ra sao nếu ví dụ tai bác không thể nghe hết được các chi tiết; cũng như mua CDs tốt xong nhét vào đầu máy tính đọc? Bác rất giỏi trong việc rọi films, có thể rọi rất chuẩn và đẹp, nhưng nó sẽ ra sao nếu âm bản/dương bản của bác ko được tráng một cách tốt nhất?
Đối với mình, quá trình chụp films là một văn hóa. Sản phẩm của quá trình này là những tấm âm bản được scanned cẩn thận rồi ép thẳng lồng vào archiver, về sau khi nào có điều kiện thì rọi, hoặc là những tấm dương bản để khi nào vui vui chiếu lên màn chiếu nhìn cho sướng. Cái ảnh cũng chỉ là cái file nếu bác scan tấm film ra, hoặc là tấm giấy nếu bác rọi, mình không hiểu cái này thì là văn hóa gì? Cái quá trình chụp – tráng – rọi/scan này mới là văn hóa.
Chào cả nhà, đặc biệt chào bác KHO PHIM ANH! Hôm nay em cần rọi vài tấm ảnh cũ ( trong phim ) để làm giấy tờ đi xuất ngoại em mới té ngửa: hóa ra đa số các lab rọi ảnh ở Sài Gòn không còn máy rọi phim nữa! Thì cũng đúng thôi, bản thân em hơn 10 năm trời không mua một cuộn phim. Haizz… không biết bác ghê gớm thế nào nhưng nói thật em xuất thân trong một gia đình làm ngành ảnh cả ba đời qua. Chụp toàn người mẫu và ảnh triểm lãm thôi. Sợ bác nói nổ nên dẫn chứng chút xíu: Các nhiếp ảnh gia tên tủi như: Diệp Đức Minh, Đoàn Đức Minh, Ngô Anh Khôi, Tô Thanh Nghiệp, Long Thủy… và hàng trăm nhiếp ảnh khác đều biết mặt em, đều nhờ em chỉnh sửa mới có được bức ảnh hoàn chỉnh. Thật lòng mà nói tuổi đời em không cao ( 34 thôi ) nhưng hơn 25 nghề rồi bác ạ! Em từng chỉnh ( bằng cọ ) cho hàng ngàn tấm ảnh đoạt giải từ Việt Nam cho tới Quốc Tế, từ ảnh đẹp cho đến ảnh nghệ thuật, từ Sài Gòn ra đến Hà Nội và học trò em có người đã hơn 60 tuổi sang Mỹ hơn chục năm. Nói về các lab ở Sài Gòn thì phải nói đến gia đình họ Thế ( thật chất là họ Nguyễn ). Thế Nam ( con Thế Hùng ), Thế Quân ( em Thế Hùng ), Thế Tùng, Thế Công, Thế Vinh… giờ tan nát hết rồi! Gần chục cái lab Thế Quân từ Q1, Q3, Q5 đến Cần Thơ và cả Liên Xô giờ chỉ còn mỗi một cái ở Lý Chính Thắng ( vì là nhà mặt tiền của họ). Mấy cái lab Sài Gòn ( của Đình Minh ) chỉ là hàng xếp sau. Còn lab Minh Trí của bác nói xin lỗi với em chỉ là tép rêu. Bản thân em từng đi chụp đám ma, đám cưới, đám đầy tháng, thôi nôi… đám nào có tiền là em chụp. Nhiều bác sáng tác ảnh nghệ thuật, ảnh thời trang gặp em hay bị trêu: bác giỏi quá đốt 10 cuộn phim lấy được có 1 tấm. Còn em cứ 1 tấm em lấy 5 ngàn ( giá thời đó ). Cuộn nào em chụp dưới 39 kiểu là em buồn đó nha! Em cũng đã mở 2 tiệm ảnh vào 15 năm trước, được 2 năm em biết nó hết thời nên dẹp luôn không tiếc nuối, chuyển sang học ngành y khoa. Giờ đi ra công viên thấy các bác thợ chụp hình thấy tội thật! Khổ mà cứ bám nghề, vì yêu hay vì sao em không hiểu. Riêng em nói thật lòng không lấy chồng làm ngành ảnh vì lý do: Chụp ảnh cho hoa hậu, thấy người ta cảm ơn, quý mến mình cứ tưởng mình sắp lấy được hoa hậu! Đàn ông suốt ngày bấm máy ảnh, máy rọi không lao động chân tây, không có muscle, không manly! Và nghề này có tánh xấu hay chê bai người khác, không chịu thua ai giống bác KHO PHIM ANH VÀ EM, hihi…
Cuối cùng nhắn nhủ với các bác nghệ sĩ nhiếp ảnh yêu nghề, có một địa chỉ ở Sài Gòn có thể đến để vui chơi, giao lưu, học hỏi về ảnh. Đó là Studio Long Thủy, 194 Nam Kỳ Khởi Nghĩa và Điện Biên Phủ. Đến đây có thể tha hồ ngắm hoa hậu, chân dài, giao lưu với nhiều nghệ sĩ nổi tiếng, nhiều công nhân viên chức, nhiều khách ngoại quốc.. Đặc biệt thưởng thức bữa cơm trưa do chính nhiếp ảnh gia nổi tiếng Long Thủy làm, đảm bảo ngon, sạch, sang trọng chỉ có 25 ngàn. Combo cơm + nước chỉ có 40 ngàn. Nhiều người nghĩ em đang quảng cáo dùm, không hề! Vì quán nằm ngay ngã tư đắc đỏ Q3, nhà lầu 3 tầng, wifi máy lạnh, trái cây free, đẹp, sạch sẽ và ngon với già bèo đó thì khách đến vào 11h đến 14h thì phải tự phục vụ. Hôm nọ, ngồi uống coffe ở đây thấy chàng trai người Pháp Henry Hubert ( một stylist nổi tiếng trong giới người mẫu, bồ cũ của Bảo Hòa, Hà Anh ) chạy tới năm nỉ bác Long Thủy đi chụp hình ở Sân Bay sự kiện ra mắt đồng phục hàng không mới của NTK Minh Hạnh gây tranh cãi. Henry trả 2 triệu một buổi sáng, bác Long Thủy cũng không đi, bác nói: anh đi rồi một lát cả trăm người đói à! ( mặc dù Long Thủy sinh 1961, Henry sinh 1957 trẻ vô địch ). Thôi để anh kêu đệ tử đi ( họ nói bằng tiếng Anh ). Henry chửi: con C ( bằng tiếng việt ) !!!
P/s: Bác Long Thủy không còn chụp phim nữa, nhà chỉ có phim để trưng cùng những máy ảnh cổ xưa cả trăm năm. Nhưng bây giờ sáng tác và kiếm tiền bằng máy ảnh KTS của người bạn Thụy Sỹ tặng trị giá 10 nghìn đô chục năm trước. Nhà bác có bức ảnh gồm 40 hình ảnh và chữ ký Miss Universe vì bác ấy là tà lọt của tỷ phú Hoàng Kiều ( người bỏ tiền mang hoa hậu thế giới về Việt Nam ) đấy!
cứ bác nào cam kết mua film tôi 20 năm, thì tôi cam kết trữ phim bán cho đủ 20 năm, có cung có cầu phải thế.
với lại đọc kỹ kỹ chút nhé: “Digital rất lợi thế trong việc chụp nhanh và tiện dung, dong pro thì phù hợp cho nhiếp ảnh thương mại, dòng bình dân thì cho người dung cá nhân, THẬT SỰ VÔ CÙNG TIỆN ICH.” chả ai chê digital 1 tí nào, tôi vẫn thèm được cầm hassy số đấy thôi. chứ không như bác nói “”Vậy mà bác cũng phải nóng người sồn sồn lên vào đây tranh cãi về vấn đề film và digital :)). ”
còn việc bạn trải nghiệm thế nào, tôi làm sao biết đc. tôi chỉ đặt câu hỏi. chụp 1 lần máy hình cũng đã gọi là chụp, rọi 1 lần ảnh cũng đã gọi là có rọi, nhưng con am hiểu thì còn nhiều thứ để nói, bản thân tôi, cũng chỉ chọt choẹt cho vui, chứ còn mà gọi là làm ảnh chuyên thì chưa dám nói đến, nhưng nhìn ảnh các bác tiền bối rọi, rồi so với ảnh in, tôi vẫn thấy khác biệt rất nhiều.có lẽ nơi in ấn chưa đạt được hiệu quả. cũng chả vấn đề. tôi chả dự đoán tương lai, mà tôi đặt niềm tin vào tương lai, bác là người bảo film sẽ chết, tôi là người bảo nó sẽ sống. Mỗi người 1 quan điểm, bác cứ nghĩ theo cách của riêng mình, tôi nghĩ theo lối của tôi. “tôi chỉ nghĩ rằng nên viết về những thứ ta còn đam mê với cái nhìn tích cực thì tốt hơn.
Còn về câu chữ: âm nhạc là văn hóa chứ cái máy nghe nhạc không làm nên văn hóa, chụp hình cũng vậy.
Thân ái.
Như vậy bác cần phải có cam kết cho cầu bác mới cung được đúng không? Như vậy bác cũng phụ thuộc vào cầu rồi còn gì? Vậy em mới nói kinh doanh chỉ bằng đam mê đâu có đủ, cung cầu phải phù hợp nữa chứ.
Kỳ lạ, bác nói là em chỉ scan mà không rọi là không biết gì về ảnh film. Khi em nói là em biết rọi, bác lại nói là “chụp 1 lần máy hình cũng đã gọi là chụp, rọi 1 lần ảnh cũng đã gọi là có rọi, nhưng con am hiểu thì còn nhiều thứ để nói”, giống như bác muốn bằng mọi cách phải dìm trình độ em xuống vậy :)). Được rồi em và bác không biết nhau, bác có đam mê, em thì thực dụng thôi, rọi thì rọi chứ em ko dám đua trình độ với ai, bác tài giỏi nên hi vọng bác mang tài năng đó giúp ích cho cộng đồng film đi lên. Em thua, bác hài lòng chưa?
Như bác nói là bác thích viết về mặt tích cực, còn em viết về mặt tiêu cực, vậy thì sao? Vậy nghĩa là em sai còn bác đúng? Bác không viết dự đoán tương lai, còn em thì viết, vậy là em sai bác đúng? nếu bác đã rõ vấn đề về quan điểm của em và bác khác nhau khi đọc bài trên như vậy thì bác còn tranh luận về sự khác nhau đó làm chi nữa?
Âm nhạc làm nên văn hoá chứ máy nghe nhạc không làm nên văn hoá, cái đó đúng sai không bàn vì em không chơi audio. Nhưng có chỗ nào em nói cái máy ảnh là văn hoá chưa? Em nói với em “chơi ảnh film” là văn hoá. Bác hiểu “chơi ảnh film” là cái gì? là cái máy? hay là toàn bộ công đoạn gồm việc lựa hình, giơ máy, bấm máy, tráng film, rọi anh? Em dùng từ chẳng có gì sai. Trên đời chưa thấy ai áp đặt thế nào mới là “chơi film”, ai tự hiểu thì tự hiểu thôi.
Đọc bài viết này, mình chẳng thấy có chi tiết nào tác giả khẳng định “film sẽ chết” cả. Có chăng, chỉ là những quan sát, băn khoăn của một người còn lưu cái tâm của mình đến film và chuyện chụp film. Thế nên, bạn Kho Phim Ảnh cứ bán film phà phà đi. Chừng nào còn người dùng film thì film còn, và tất nhiên, kho phim ảnh của bạn cũng còn.
Về việc “chơi film” thì muôn nẻo, chẳng ai áp đặt được ai phải “chơi” như thế nào cả. Nên khỏi bàn. Còn vui còn buồn thì chơi. Hết rồi thì nghỉ chơi.
Như mình thì tự nhận chụp film nửa mùa. Tráng được film mình chụp rồi đem đi scan. Cần công tác gì thì in digital , cần nữa thì mới rọi thủ công. Cơ bản mình không tìm được cảm giác khi rọi ảnh. Cảm xúc của mình nằm ở giai đoạn chụp ảnh. Cái vui cái buồn là nằm chỗ đó. Ai kêu mất chất thì chịu. Vậy thôi.
Xếp hàng là một văn hoá? Tại sao chụp film không phải văn hoá? Làm tình có được gọi là văn hoá không? Hay phối giống mới là văn hoá???
Khái niệm cũng chỉ là khái niệm thôi.
tang ban Moc “2 năm nữa có lẽ những người chơi vì trào lưu sẽ hết hẳn do film chẳng còn giá tốt”
Nếu bác định lấy câu này của em phản bác cho ý của Mốc về film sẽ chết thì bác lại sai rồi, “film chẳng còn giá tốt” nghĩa là nó có thể còn nhưng giá không tốt, em chưa bao giờ nói nó sẽ chết nhé.
Dạ kính thưa, chưa có câu nào em bảo em chụp hay chụp giỏi hay am hiểu gì cả, chỉ là thấy bác phán người này khg biết làm cho digital đẹp thế này thế nọ nên em nghĩ bác thấy mình đủ tài… thế thôi. Nếu bác cho em dìm tài bác thì cũng ok thôi, chả sao, em chả nói câu nào thế cả, tư duy bác tự áp nó thế. thế nhé.
Thân ái
Việc em nói những người chê digital xấu hơn film là do họ không biết làm này làm nọ thì em vẫn giữ nguyên quan điểm. Vấn đề này em tự tin là em biết rất rõ, em tin mình trải nghiệm đủ dùng, nên như bác nói, em thấy mình “đủ tài”, chí ít đủ để viết lên blog. Bác thì chẳng có câu nào chê em kém hay khen bác giỏi cả, nhưng bác cứ cho ai đọc đoạn hội thoại của em và bác từ đầu xem họ có thấy thế không? Thôi thì chi bằng bác đã mất công vào đây thì em phải làm cho rõ quan điểm của em, vậy thôi.
Ờ, vậy đi, chắc mình lỡ mồm chê bác master in film photography. thế thôi nhé, quan điểm mình cũng nói rõ rồi. Không cần nói thêm.
Thân ái.
Chào, Ông anh “kho phim ảnh” ơi, cho tôi hỏi ông anh bán phim ở đâu thế, tôi mới chơi phim, cũng có suy nghhix giống ông anh, dù thấy cũng ko ít ý kiến trái chiều, nhưng tôi khôg quan tâm, ông anh có thể vui lòng cho biết ông anh bán phim ở đâu ko, nếu được tôi sẽ đến mua, cảm ơn ông anh.
P/s: nếu được, mong ông anh vui lòng gởi bảng giá qua email tôi nha
Email: nghoangquan2000@yahoo.com
Theo dõi blog của Đạt, mình thấy rất phục bạn ở tinh thần chơi phim. Với cá nhân mình, việc chia sẻ cảm nhận (mà bạn lại viết rất tốt, dù còn trẻ), thông tin, kiến thức đã đóng góp rất nhiều để giúp những người chơi phim khác tiếp tục “giữ lửa” trong giai đoạn nhiều chao đảo này.
Mình cũng mới chơi phim được 2 năm, mua phim đủ cả từ Croplab, Kho Phim Ảnh, đến tận các bạn ngoài Hà Nội. Chiến thuật bây giờ vẫn là tìm và trữ phim giá phải chăng, chấp nhận cả outdate. Hy vọng là “hệ sinh thái” cho cộng đồng chơi phim sẽ không tàn lụi 🙂
Cám ơn Minh nhé, mình vẫn đang và sẽ chơi film lâu nhất có thể. Hi vọng bạn cũng không ngừng chia sẻ kiến thức và trải nghiệm cho những người khác với cái thú chơi này, mong cho qua giai đoạn chao đảo của thời kỳ này và hi vọng film vẫn sẽ được bảo tồn và lưu giữ.
Chào anh DAT TRAN,
Em là sinh viên mới ra trường và thích chụp ảnh. Đến bây giờ em mới có thời gian và điều kiện kinh tế để thỏa mãn sở thích của mình. Trước đây em có chơi máy ảnh số, con Canon 650D nhưng khi em nhìn vào chất ảnh của máy film, em mê quá vì máy ảnh số ko có cách nào để chất ảnh đẹp như máy phim được. Hiện em đang tìm mua máy film để tập tành chơi.
Anh có thể chia sẻ cho em mua máy film thì mua ở đâu ở Hà Nội ko ạ. Và chơi máy film cần phải lưu ý những vấn đề gì?
Em cảm ơn anh rất nhiều ạ
Gửi bạn Mai, mua bán máy phim nếu bạn chơi một mình cũng hơi khó, vì nó dựa vào lòng tin nhiều lắm, ở Hà Nội bạn có thể tìm ra vài chỗ bán thật đấy, nhưng cũng có nhiều trường hợp máy móc linh tinh rồi. Đơn giản là cửa hàng nhiều khi chỉ nhập về mà cũng chưa rõ về tình trạng chính xác nhất của thứ họ bán.
Vậy mình nghĩ bạn nên xem máy rao online tại xomnhiepanh chẳng hạn, mua của người dùng cá nhân, mua máy mà chính họ sử dụng sẽ yên tâm hơn rất nhiều.
Thời điểm này cũng là thời điểm tốt để mua máy ảnh phim. Mua máy thì khuyên bạn bước đầu nên mua máy có đo sáng, các chức năng khác còn hoạt động đầy đủ không lỗi lầm. Khi mua không quên đòi hỏi bao test 1 cuộn phim. Máy bạn nên đọc manual trước khi quyết định mua (rất dễ kiếm online).Phim bạn có thể mua ở nhiều chỗ và dễ tìm hơn. Nên chụp 1 cuộn để test các chức năng của máy thật nhanh và đầy đủ, việc này là cần làm và khá quan trọng.
Còn quan điểm cá nhân của mình, cái gọi là “chất phim” ấy mà, hoàn toàn có thể làm được bằng ảnh kỹ thuật số (bây giờ bạn chơi phim, scan phim thì nó cũng là quy trình số rồi ).
Anyway, chúc bạn chơi vui. Thân!
Em chào anh. Em có người bạn đang tìm mua film 120. Đã tìm nhiều chỗ nhưng chưa có. anh biết ng nào có thể giới thiệu cho em ko ah? Em cám ơn.
p/s: cuối tuần bạn ấy rời Hà Nội rồi nên gấp gấp ạ.
Hi Hoa Khương,
Em ra Zone5 lab hỏi xem họ còn bán không nhé, còn bí nhất không mua được thì em ra 2E Quang Trung thì giá khá chát. Anh xưa nay toàn mua film 120 ở nc ngoài nên ko rõ ở VN hiện nay còn đâu bán nữa.
Em chào anh Đạt.
Em đã đọc đến 8 trang bài của anh. Trong giờ hành chính, Tết này em sẽ đọc lại và đọc tiếp. Viết hay và ảnh đẹp. Và em rất mừng vì anh vẫn vào blog thường xuyên và phản hồi các comment. Em biết blog này của anh vì em đang tìm hiểu về film 135 và 120. Chả là em mới lấy về 1 bộ Pentax Spotmatic và SuperTakumar 50mm f1.4. Trước em dùng máy số, em thích màu film, và em vẫn dùng LR preset VSCO để làm màu film. Và giờ em quyết định phải mua 1 bộ thực sự. Em đang băn khoăn về các loại phim. Em đã research, nhưng kết quả không được như ý. Em không biết các loại film, các dòng film của các hãng, màu mè thế nào, tại sao nó đắt, tại sao nó rẻ…. Có thể hiểu rằng, người chơi film hẳn là những người chơi ảnh lâu năm và đã có những kiến thức nhất định nên không ai viết những cái quá basic thế này. Em hi vọng 1 ngày nào đó rảnh rang anh có thể viết kiến thức cơ bản về film. hoặc có thể trả lời comment này của em.
P/s: Bộ EDC của anh đẹp quá. Nhưng có phải anh mang máy đi hàng ngày không ạ? hay chỉ những lúc dạo chơi thôi?
Cảm ơn anh. Chúc anh vạn điều lành ạ!
Hi TheAnh,
Về film thì nó cũng như các sản phẩm khác, nó cũng có hàm chứa công nghệ của riêng hãng đó nên mới có film đắt film rẻ. VD như đế phim càng trong càng tốt, càng scan đẹp, đế càng mỏng mà bền mới tốt, thì hãng nào làm được cái đó thì film đắt. Còn film rẻ thì đế dày khó load để tráng, đế đục khó scan đẹp…
Hoặc cái quan trọng hơn là bản chất của lớp nhũ tương của film. Một số hãng như Kodak, Fuji có công nghệ làm nhũ tương đặc biệt, iso có tính chính xác cao (iso film 100 thường chỉ khoảng 85-95), nhũ tương dai, bền, không bị bong ra khi tráng mạnh hoặc ảnh hưởng thời tiết… Còn các film rẻ tiền như Shanghai, Lucky thì lớp nhũ tương iso sai số cao hơn, mềm, tương phản và chi tiết kếm hơn, dễ bị ảnh hưởng bởi yếu tố ngoài…
Film cũng như các mặt hàng khác, tiền nào của nấy. Em cứ chơi các hãng film lớn như Kodak, Fuji, Ilford… là tốt nhất.
Anh không mang máy đi hàng ngày, mà khi nào có ý định chụp anh mới mang đi :))
Chúc em năm mới mạnh khỏe!
Cảm ơn anh nhiều ạ.
Sau khi ngó nghiêng flick của anh và mọi người; cũng như tham khảo các bài trên vnphoto. Em đã chọn được 2 loại film là Kodak Gold 200 và Fuji Superia X-Tra 400. Chả hiểu sao mà 2 loại này hiếm thế. Em hỏi khắp nơi ở Hà Nội, không có cửa hàng nào còn, cuối cùng may có 1 bác thừa nên mới mua được 1 roll Kodak. Fuji tìm khắp cũng không có. Nay mới biết tin là 2E Quang Trumg còn. Tối chạy qua xem sao. hix. Hqua em đi chụp đào Nhật Tân, đã đốt những tấm film đầu tiên, mỗi tấm chụp rõ lâu, phần vì chưa quen với con Pentax Spotmatic và tiêu cự 50 gắn trên nó, phần vì khó lấy nét. Mang theo cả con A57 và CZ 135, có Peaking Color, Gấu em chụp được chục tấm rồi em mới loay hoay được 1 tấm. Khổ ghê 😀
Minh co ne, alo minh nhe 0909844055
Dù film có hết người bán thì vẫn có người bịt mặt nạ ngồi hơ hơ…tráng tráng
Hi vọng Wet plate chưa phải là giải pháp cuối cùng!
2 năm đã qua, 2016 đã tới các bác ạ….
Máy film dường như đang quay lại với giới trẻ, được nhiều người trẻ theo đuổi.
Em hỏi thật nhé bh ai bán phim và bán ở đâu, em muốn mua
Ra crop lab, hoặc 36+, film holmatkc thì đầy phim nhé
Tháng 6/2016 đã tới … hi vong sẽ còn nhiều người chơi film và sẽ có nhiều nhiếp ảnh gia chứ ko phải ‘máy ảnh gia” KTS .
“ảnh phim giúp tôi sống chậm lại và cảm nhận đc nhiều thứ hơn’
Anh Đạt ơi, em đang định tập chụp đen trắng. Em muốn anh tư vấn xem nên dùng film gì. Em dùng máy OM2 + 50 mm f1.4 và 35mm f2. Em hay chụp trời nắng, không chụp tối. Em đang băn khoăn giữa TriX 100 và Tmax 100. Anh vui lòng cho em biết sự khác nhau giữa 2 loại này ạ. Em cảm ơn anh nhiều,
Hi Anh Vu The. Nếu mới chơi BW em nên chơi Fuji Neopan chụp “dễ đẹp” hơn, do đế phim trong suốt lại mỏng, tương phản cao nên nhìn dễ sướng mắt hơn để có hứng chơi tiếp, ngoài ra giá cũng hợp lý cho người mới chơi. Còn triX và Tmax thì anh thấy Tmax hạt mịn, nhỏ và đẹp hơn, TriX thì hạt to hơn, nhìn cổ điển hơn. Tương phản 2 loại là như nhau. Nếu ko bị giới hạn về kinh tế thì em nên chụp song song cả 2 loại để tự xem là gu mình hợp với film nào hơn. Cá nhân anh thích Tmax hơn.
Cheers.